nợ người tôi trả môi phai tóc buồn dài chấm qua vai cuộc đời

mắt như đứng ngồi chim trời hoàng hôn như bủn rủn tới đằng xa

như lung linh hồn mở ra như nguôi xác thịt tan vào miên không

tay như mạch liền hư không tháng năm trả lãi trong miền côi thai

nợ tôi tôi vẽ vào đời nhiên đăng hư cõi hoang vời riêng tôi

Đăng trên @thobuon ngày 25/04/2021