Biển nhớ
Đỗ Trung Quân
Em đã lấy hết của anh những buổi tối yên tĩnh Những buổi tối bây giờ sóng biển tràn vào nhà Em đã lấy của anh những trưa êm ả Trưa đỏ trời sắc lửa cháy trên hoa. Em lấy hết chừa cho anh nỗi nhớ Nỗi nhớ ba mươi bốn năm cộng lại - Nhân mười Nỗi nhớ biến gã đàn ông chợt thành lẩn thẩn Giữa đám đông nào cũng thảng thốt - Em ơi! Em đã lấy hết của anh những tháng ngày hạnh phúc Chừa lại cho anh gió lạnh bốn mùa Em vui vẻ trong dòng đời vui vẻ Chừa một dòng hiu quạnh để anh đi... Ừ, cứ lấy hết, anh dành cho em hết Anh chỉ giữ lại riêng ánh mắt không lời Chỉ giữ lại bông hoa đêm nào em cài trên mái tóc Cạnh chỗ em ngồi, gần gũi mà xa xôi... Em lấy hết của anh những tháng ngày lặng gió Chung quanh anh ngập sóng tự lâu rồi Biển nơi nào - biển trùng vây anh vậy? Cứ xô vào bờ tên một người thôi!
Đăng trên @thobuon ngày 16/09/2021