Cho người tri kỷ
Hoàng Nhuận Cầm
Vừa làm xong bài thơ Chả có ai để đọc Tôi vượt qua màn mưa Đúng như một thằng ngốc.
Cuối cùng tôi ngồi khóc Trong quán bia bên đường Cô bán hàng thấy thương Rót cho cốc trà nóng.
Bàn tay tôi lạnh cóng Trái tim thì buốt tê Ngoài trời mưa như trút Chả biết đi hay về.
Bỗng vang lên tiếng xe Người tôi chờ đã tới Hơn cả niềm mong đợi Hơn cả n ỗi hẹn hò.
Đêm nay trong giấc mơ Gặp lại cơn mưa ấy Lấy tay sờ lên môi Thấy hai hàng lệ chảy...
Đăng trên @thobuon ngày 29/01/2020