Có lẽ bởi tôi khờ
Nguyễn Thanh Tường
Có lẽ bởi tôi khờ nên cứ mãi say mê Một bóng hình ai kia đã thuộc về người khác Để rồi những đêm thâu nghe lòng buồn man mác Phố vắng bước quạnh hiu lặng lẽ hát một mình
Có lẽ bởi tôi khờ nên sợ ánh bình minh Sợ rồi thế gian kia biết rằng mình yếu đuối Đã bao tháng ngày trôi vẫn lặng thầm rong ruổi Mà tôi đâu biết rằng bóng tối sẽ lùi xa
Có lẽ bởi tôi khờ nên vẫn nhớ người ta Vẫn nhớ quãng thời gian đã từng là đẹp nhất Yêu cuồng nhiệt, mê say chẳng tính toan được mất Để rồi những đêm thâu nghe quặn thắt nơi lòng
Có lẽ bởi tôi khờ nên vẫn đợi, vẫn mong Trong những giấc mơ kia còn ngóng trông ai đó Đã cố dối mình nhưng chẳng thể nào buông bỏ Vẫn giữ một tình yêu... bé nhỏ... ở nơi lòng
Đăng trên @thobuon ngày 11/03/2021