Của người cô đơn
Kim Tuấn
Chiều mưa mù bạch tượng lần cuối anh giã từ trên đồi cao ngó lại gió rừng xua mây bay đôi mắt buồn muốn khóc xa nhau giây phút này thôi đành quên tât cả đồi núi còn heo may mắt còn trông xa vắng tâm hồn anh não nề gọi thầm tên để nhớ buồn này em có hay Đường xa giờ cách trở anh nuôi giấc mộng đầy bước chân thầm trở lại ph ố vắng đường bóng cây sao trời đêm tháng tám theo chân anh trở về theo chân anh mòn mỏi buồn này em có hay buồn này em có hay anh chưa hề dám nói
Đăng trên @thobuon ngày 02/02/2021