Cuối rễ đầu cành
Bế Kiến Quốc
Vươn mãi vào bề sâu Cái rễ non tìm đường cho cây Qua sỏi đá có khi tướp máu Hướng mãi lên chiều cao Cái cành non vượt mưa đông nắng hạ Nảy chiếc lá như người sinh nở Ai đang ngồi hát trước mùa xuân Cuộc đời như thể tự nhiên xanh Chỉ có đất yêu cây thì đất biết Những nỗi đau nơi cuối rễ đầu cành...
Đăng trên @thobuon ngày 13/02/2021