Đợi em - Tháng Năm của anh
Trần Phạm Ngọc Hân
Tạm biệt tháng Năm của vô vàn thương nhớ Những ngập ngừng tự nơi tim vừa chớm nở, Có ai biết lòng anh bồi hồi từng nhịp thở? Bởi mối tình vụng dại tuổi đôi mươi Lời nguyện cầu cùng em đi đến trọn kiếp này Hay mối tình lỡ làng thời son dại Có ai ngờ day dứt mãi về sau? 41 tháng Năm hoa đã tàn Tóc đã bạc, lá vàng cũng dần rơi Nhưng người ơi em nơi đâu mất rồi? Ký ức chìm giữa tiếng lặng thinh của âm vang về một thời dĩ vãng; Mối lương duyên đành từ biệt tại kiếp này Khi lòng anh vẫn hoài mong 3 tuần của tháng Năm Đợi chờ em đến hao mòn màu áo trắng Chúa ơi xin hãy mang em về đây... Xin trả lại nơi tim mảnh tình chưa trọn vẹn Khắc cốt ghi tâm tất thảy những vàng son Vụn vỡ cõi lòng khi nhìn em đi mãi, Để anh một mình đơn côi giữa cuộc đời Ánh nắng dịu dàng đầy nhung nhớ Của gia đình duy nhất khắc trong tim..! Của những ngày rong ruổi triền miên trên hè phố, Con đường xa mãi thắp đầy niềm hi vọng Dẫu đau thương nhưng lòng anh vẫn hoài mơ mộng Khung cảnh lễ đường ngập tràn khóm hoa tươi Nhặt từng mảnh vỡ xếp thành cánh hồng nhỏ Chờ sớm mai được cùng em sánh bước Mặc oán than hay nỗi buồn vô hạn Liệu có hoang đường khi anh đã dành trọn khát khao?! Tháng Năm ơi, xin hãy trả em về...
Đăng trên @thobuon ngày 28/06/2021