Gởi chàng
Kền
Bỗng hay sao có một ngày Lời thư đưa tới lung lay tinh thần Từng từ từng chữ từng vần Đọc mà nao nức bần thần con tim... Thời gian cứ thế lặng im Đêm mang trăng vỡ ra tìm đường khâu Lần sờ trong bóng đêm thâu Mót được chút ít vài câu yêu người Lệ buồn miệng thoáng chợt cười Chàng kia có hiểu lòng người của ta Hay là chàng chỉ nhận ra Vầng trăng khuyết bóng thiết tha được tròn?
Đăng trên @thobuon ngày 30/08/2020