Hạ
Jocasta
Khi anh đi em làm bạn với biển Nơi có sóng đẩy cát ra xa bờ Một gánh đầy chứa hàng vạn nỗi nhớ Gieo hồn em cùng trái tim tương tư. Gửi vào anh một nụ hôn tháng sáu, Một cái ôm đến mãi mãi về sau Liệu có cách đưa em về quá khứ? Em muốn xoá hết kể cả nơi bắt đầu. Anh đi rồi có mang theo mùa hạ? Cả giọt nắng vương trên má em gầy? Thứ ở lại toàn tàn tro kí ức Không thể quên mãi đến tận sau này. Em ở lại bán tình duyên đôi mớ Có người hỏi mua đến suốt cuộc đời Em cười, nói rằng sẽ chẳng bán Không thể bán cho người khác ngoài anh.
Đăng trên @thobuon ngày 14/05/2021