Không đề 14

tamsucuadua

Ở một mình em luôn sợ bóng tối

Phải thắp đèn cho sáng suốt năm canh

Ôm cô liêu, buông bỏ sao chẳng đành

Sợ vắng anh thiếu vòng tay ấm áp

Vâng đúng rồi! Em là kẻ hèn nhát

Không thoát khỏi ranh giới sự trái ngang

Không liều lĩnh, chẳng dám bước ngang tàn

Nỗi hoang mang theo tới về cõi tận

Sống kiếp này sao bi quan, ân hận

Chẳng bắt đầu, chẳng kết thúc đớn đau

Hèn nhát ơi! Sao mi bám theo sau

Làm ta đau trọn một đời ai oán.

Đăng trên @thobuon ngày 30/05/2021