Không đề
Thắng
em không nói là sẽ đáp lại tôi lặng mình đưa hai cánh vươn vai bỏ ngoài tai là những lời bàn cãi đây chẳng phải là một mảnh tình si mỗi khi đôi mắt trong còn đỏ sự mệt mỏi dần len lỏi vào tâm tôi oằn mình cho cơn đau thâm nhập tiếng va đập dập vào tiếng va li khó là khi sự hoài nghi còn đó chẳng thèm ngó theo ngọn gió đã đi phải làm gì khi lòng còn nặng kí thêm một tí, một tí l à tràn li đi đâu cho vơi đi một màu tím lịm cái nắng đã đổ vào mặt nước một chiều thu biết là ngu, nhưng sao vẫn buồn quá làm sao để vá bầu trời với sợi sầu vắt ngang
Đăng trên @thobuon ngày 02/12/2020