Lưng chừng
Long Uyên
Em thấy gì trong một chiều lạc lõng? Đôi vai gầy không cõng nổi cô đơn Vết sẹo dài theo thời gian chợt lớn In khắc khoải những năm tháng tủi hờn
Em ước gì ngày mai trời xanh mãi Em sẽ yêu chính mình hơn một tí Vết thương này em đành lòng cất lại Khắc kỉ niệm chúng mình mãi trong tim.
Đăng trên @thobuon ngày 13/06/2021