Mắt buồn

Bùi Giáng

Dặm khuya ngắt tạnh mù khơi (Nguyễn Du)

Bóng mây trời cũ hao mòn⠀ Chiêm bao náo động riêng còn hai tay⠀ Tấm thân với mảnh hình hài⠀ Tấm thân thể với canh dài bão giông⠀ Cá khe nước cõng lên đồng⠀ Ruộng hoang mang khóc đêm mồng một giêng⠀ Tạ từ tháng chạp quay nghiêng⠀ Âm trang sử lịch thu triền miên trôi⠀ ⠀ Bỏ trăng gió lại cho đời⠀ Bỏ ngang ngửa sóng giữa lời hẹn hoa⠀ Bỏ người yêu bỏ bóng ma⠀ Bỏ hình hài của tiên nga trên trời⠀ Bây giờ riêng đối diện tôi⠀ Còn hai con mắt khóc người một con⠀

Đăng trên @thobuon ngày 07/07/2020