Một trông, hai đợi
Long Uyên
Đêm về tôi cứ miên man Mơ mãi một giấc mộng tàn bấy lâu Giật mình bừng tỉnh, mắt nâu Những giọt nước mắt ở đâu rơi hoài
Lệ rơi đến mức mệt nhoài Đêm về ướt gối, tôi hoài nhớ mong Người ơi, người có nhớ không? Tôi đây vẫn nhớ vẫn trông đợi nhiều
Sau này mình sẽ lại yêu Chỉ là sẽ chẳng thể nhiều như xưa Sẽ chẳng còn khóc như mưa Tim này chừa chỗ cho vừa người sau.
Đăng trên @thobuon ngày 26/06/2021