Mưa
Hồ Dzếnh
Tôi nhớ ngày năm xưa⠀ Mái nhà vang tiếng mưa⠀ Đương ngày mà hóa tối⠀ Nước chảy át lời thưa⠀ ⠀ Gió tung đầu ngọn mít⠀ Gió nghiến thân cây dừa⠀ Tôi và Hiền ở cách⠀ Vẻn vẹn một giàn dưa⠀ ⠀ Tay tôi làm loa miệng⠀ Hỏi: "Hiền ăn cơm chưa?"⠀ Chừng nghe không rõ tiếng⠀ Hiền đáp: "Hai giờ trưa!"⠀ ⠀ Trời mưa rồi trời mưa⠀ Sân nhà đầy bong bóng⠀ Hai tôi ngồi mơ mộng⠀ Đếm mãi vẫn đương thừa⠀ ⠀ Bây giờ tôi đã lớn⠀ Ít lúc trông trời mưa⠀ Như tôi, Hiền cũng lớn⠀ Má đỏ không như xưa⠀ ⠀ Bong bóng tàn theo mộng⠀ Nhân duyên dần hết mùa⠀ - Ai như Hiền áo trắng⠀ Loáng thoáng qua hơi mưa?⠀
Đăng trên @thobuon ngày 26/06/2020