Mùa về
Giang Tuấn Đạt
Em đón mùa về qua kẽ lá Thì thầm giọt hạ rớt trên tay Hình như có nỗi buồn giấu mặt Trong mắt em thấp thoáng vơi đầy.
Có phải vì sẽ không còn nữa Những sớm mai cắp sách tới trường Tà áo trắng rồi chỉ là thao thức Để xa rồi còn ngây ngất mùi hương.
Cũng có thể vì mùa đến vội Em bây giờ vừa mới xinh tươi Có biết bao điều em chưa nghĩ tới Chợt hoá thân trong rung động đầu đời.
Mưa bóng mây có làm em ướt áo Có hề chi, áo sẽ lại khô thôi! Em hồn nhiên và em không hò hẹn Đừng đứng chờ, ai đó đẹp trai ơi!
Trái bàng xanh em cất vào trong túi Như diệu kỳ năm tháng tuổi thần tiên Để sau này mỗi khi em buồn bã Mùa sẽ về tha thiết dỗ dành em.
2004
Đăng trên @thobuon ngày 04/08/2020