Mùa yêu
Nguyễn Đình Quang
Nhật Bản mùa anh đào⠀ Chợt thấy lòng nôn nao⠀ Như hoa rơi trong gió⠀ Biết rơi xuống nơi nào⠀ Xa em là mùa nhớ⠀ Xa mẹ là mùa thương ⠀ Xa quê hương xa cả⠀ Chiều nắng vàng bên nương⠀ Mẹ ơi cho con hỏi⠀ Ở quê mình mùa chi⠀ Con nhớ mùi lúa chín ⠀ Những rặng tre xanh rì⠀ Đã bao giờ em thấy?⠀ Trên cả bầu trời xanh⠀ Anh gửi mây nhờ gió⠀ Hỏi em có nhớ anh?⠀ Nếu như em là hoa⠀ Anh nguyện làm mặt đất⠀ Giữa bộn bề tất bật⠀ Em rơi xuống tim anh⠀ Hẹn em mùa hoa tới⠀ Anh sẽ trở về thôi⠀ Kéo vali nỗi nhớ⠀ Anh về trong tinh khôi⠀ Nhật Bản nếu không anh⠀ Hoa vẫn rơi bên cửa ⠀ Anh không ngắm hoa nữa⠀ Anh ngắm em đủ rồi...⠀ Hạ sang cây thay lá⠀ Thu đến đông rời xa⠀ Chắc em vẫn còn nhớ⠀ Những mùa ta đi qua⠀ Nếu như ai đó hỏi⠀ Mùa nào hết cô liêu⠀ Anh khẽ cười rồi nói:⠀ “Mùa nào ngoài mùa yêu?”⠀
Đăng trên @thobuon ngày 15/05/2020