ngày thiên thanh
Gia Kỳ
sáng thức dậy nghe gió lùa bên hiên bên cạnh em quyển sách quen còn ấm tiếng mèo kêu ngoài hành lang lộng gió có chút làm em nhớ ngày bên anh những ngày đó mặt trời nóng như thiêu em ngập trong nỗi ưu tư màu xám bên hiên nhà cúc vàng chờ khô héo căn phòng nhỏ, mình em mãi nghĩ suy rồi anh đến trong ngày trời thiên thanh mang cho em một bài ca ướp nắng cả bầu trời ngập tràn màu hoa trắng và mắt anh, ôm một chút muộn sầu anh với em, hai con người lạc lõng giữa vũ trụ bao la chẳng bến bờ giữa hàng vạn con người ta từng gặp giữa những điều tưởng chừng đã thân thương chắc chuyện mình êm đềm như một bài hát nhưng có ngày trời vần vũ mưa giông mình bỏ nhau, đi tìm một người khác để chiếc hôn, chưa kịp ấm, đã tàn.
Đăng trên @thobuon ngày 16/04/2021