Người em sống trong cô độc
Nguyên Sa
Tay anh dài sao em không gối mộng Thơ anh say sao chẳng uống cho đầy Mắt thuyền trôi anh chèo cả hai tay Sao chẳng ngự cho hồn anh xuống nhạc
Sao chẳng đến cho lá cành xanh biếc Năm ngón tay anh trổ lá mùa xuân Ngọc cho em anh đúc ở thư phòng Có lửa cháy trong mắt buồn da diết
Có thơ thắp sáng trong từng ánh nguyệt Những lời êm bầy biện với linh hồn Có mùa thu thay áo ở đầu non Cho dịu lối em về mai lá rụng
Em chói sáng trong tình anh cô độc Cả cuộc đời mộng ảo nhớn bừng lên Gót kiều thơm chuyển bước: bút thần run Chờ em đến tuổi trời anh đốt lửa
Hãy thở gấp cho anh nhiều hơi thở Mắt mở to cho biển rộng vô cùng Hãy ban từng khoé mắt đốt hoa đăng Và má đỏ tiếp hồng xuân vĩnh viễn
Em đã đến chưa? Sao đêm chợt vắng Cả cuộc đời xáo động chợt hao đi Những ngón tay dần chuyển đến hôn mê Và tà áo phủ chân trời trước mặt
Đăng trên @thobuon ngày 08/10/2021