Nhớ ngôi nhà bị bão cuốn

Châu Gia Linh

sở tan.⠀ vừa lúc,⠀ nghe trên đầu⠀ tiếng gầm gừ của vũ trụ,⠀ tiếng của đất khát nước.⠀ ngay lập tức: lộp bộp!⠀ gió thả vào tôi ⠀ mấy giọt mưa to,⠀ mấy giọt roi to.⠀ loé lên một thứ ánh sáng vô duyên:⠀ một lần duy nhất.⠀ và mưa nhanh!⠀ tôi chạy như mưa,⠀ tôi chạy như điên⠀ đất xông hơi tôi bằng⠀ một mùi nóng hổi⠀ hoang dã và rừng rú.⠀ làm một phen ⠀ tôi nhớ nhà quá chừng:⠀ nó bị cuốn phăng đi⠀ trong dòng bão ⠀ láng mượt không cách dừng,⠀ trong dòng mưa tan tác.⠀ tôi nhớ nhà tôi⠀ tôi nhớ nhà xưa...⠀ nhà thì yếu mà người thì nghèo.

Đăng trên @thobuon ngày 13/05/2020