Như Nhất
Lang Nhã
Đêm đêm lệ nóng doanh tròng Ngày lên tiếu ý phiếm hồng nắng mai Lòng như Bắc hải hoá băng Bề ngoài tựa gió lướt hồ dịu êm Dẫu cho hoang hoải vô biên Tê tâm liệt phế đắm chìm có sao? Nhẽ nào biết trước suy tàn Mà hoa từ chối tiết trời xuân sang Tình yêu gieo xuống sơn hà Chính là duyên khởi, cũng là duyên tan Tương tư cởi bỏ cho chàng Kiếp nay không hẹn nghênh phùng có nhau Từ đây đến mãi về sau Cô phương không đổi, nguyện người bình an.
Đăng trên @thobuon ngày 01/12/2020