Những người tương tư

Châu Gia Linh

Tôi ngó thấy Mélissa rối bời,⠀ Lẽ nào nàng đúng như điều tôi nghi:⠀ Một bận thấy nhớ hỏi rằng⠀ "Người trồng hoa ấy hôm giờ ở đâu?"⠀ Chủ nhà dè dặt nhường nào:⠀ "Hạt tình gieo vẫn chưa sâu⠀ Ôm tàng hoa ấy đi lâu không về."⠀ ⠀ Không còn gì khả nghi nữa, chính nó:⠀ Đôi mắt khuếch đại nỗi buồn⠀ Vừa trông thấy đã nồng mùi tương tư⠀ Vô tình gió, vô tình mưa qua⠀ Càng nghe nước tóc van câu rối bời⠀ ⠀ Nhưng...⠀ ⠀ Từ sâu thẳm, tôi mãnh liệt nài nỉ,⠀ Mélissa, hãy quay về hướng này đi...⠀ Để thấy tôi như nàng vậy⠀ Thậm chí hơn thế!⠀ Để nhận biết cho đỡ mơ hồ,⠀ Nàng - tôi - kẻ ấy đáng thương thế nào?⠀ ⠀ Thôi, tôi chọn gạt hận thù⠀ Đem sự ích kỷ cất đi tạm thời⠀ Vén màn cho sự đẹp tươi,⠀ Trời ơi, chính là tôi muốn⠀ Đưa em vượt sầu.⠀

Đăng trên @thobuon ngày 09/05/2020