Những tuổi thơ
Lưu Quang Vũ
Những tuổi thơ không có tuổi thơ⠀ Những đôi mắt tráo trơ mà tội nghiệp⠀ Chúng ăn cắp, đánh nhau, chửi tục⠀ Lang thang hè đường tàu điện quán bia⠀ Những bông hoa chưa nở đã tàn đi⠀ Những cành cây chưa xanh đã cỗi.⠀ ⠀ Em gái mười lăm đã không còn thiếu nữ⠀ Dưới mái tóc quăn trơ trụi vai gầy⠀ Em đi đâu đêm nay⠀ Để lòng tôi se lại⠀ Em lăn lóc trong bùn lội⠀ Mà tôi chẳng biết làm gì⠀ Lặng đứng nhìn em đi⠀ Cổ tôi chừng nghẹn đắng.⠀ Con chim non trong trắng⠀ Người ta đã đánh em⠀ Trong toa tàu chật chội⠀ Người ta làm nhục em⠀ Dưới bẩn thỉu của những lùm cây tối⠀ Em sẽ năm trong những nhà giam đầy muỗi⠀ Con chim non trong trắng của tôi ơi.⠀ ⠀ Đôi môi em không trong vắt nụ cười⠀ Em chẳng biết yêu đương mà mơ ước⠀ Không được đọc những trang sách đẹp⠀ Không biết tin vào những bài ca⠀ Sớm độc ác sớm xấu xa⠀ Bao đứa trẻ như em tàn lụi⠀ Sao mọi người có thể dửng dưng⠀ Nhìn em đi trên đường tối ?⠀ Mọi người đều có tội⠀ Trước tuổi thơ đã chết của em.⠀ ⠀ Muốn nắm bàn tay em⠀ Nói cùng em những điều âu yếm nhất⠀ Mà tôi vẫn không biết làm gì được⠀ Cứ để đêm nay em chẳng về nhà⠀ Đôi vai gầy đi lủi thủi trong mưa.⠀ ⠀ ⠀ Đông 1971⠀
Đăng trên @thobuon ngày 18/08/2020