Nửa đời say
Evy
Quanh đi quẩn lại nửa đời say Có phải hồn anh lạc chốn này. Không sóng chắc gì là biển lặng Sóng kia âm ỉ lòng anh đây. Anh đã yêu em nửa cuộc đời Từ hồi má thắm, tuổi đôi mươi. Sóng còn trẻ dại, chưa xa khơi. Và hứa chỉ yêu, chỉ một người. Như sóng xa bờ, theo gió mây. Em đâu lưu luyến nơi quê này. Xa ngôi nhà nhỏ, con sông cũ. Thuyền cập bến lạ, xa tầm tay. Nửa đời rốt cuộc là bao lâu? Đủ thấy đá mòn, biển cạn sâu? Đủ thấy lòng người mau ấm lạnh. Hay anh nên hỏi sóng bạc đầu. Giá mà tôi giữ được ngây thơ Trong mái tóc đen, đôi mắt mơ. Em vẫn là em tôi bé bỏng. An nhiên non nớt giữa vần thơ. Tôi ước gì em đã giết tôi. Để không hoang phí nửa đời người. Chôn tôi cùng mối tình thơ dại. Cùng tấm chân tình, hoa thật tươi. Bao năm vẫn giữ một hồn đau. Biển động, gió rên, gieo nỗi sầu. Thấp thoáng bóng thuyền như trở lại. Sóng đi đâu và sẽ về đâu. Sài Gòn, 29/10/2021
Đăng trên @thobuon ngày 22/11/2021