Sài Gòn và anh
Nguyệt Anh
Sài Gòn tháng ngày tuổi thơ lớn, Tiếng rong đùa vang tít tắp trời xanh. Sài Gòn mang theo mùa nắng hạ, Cái oi nóng hoà dòng người đẩy đưa. Sài Gòn bộn bề lắm ngày đêm, Với mưu sinh là những khúc nhạc buồn. Sài Gòn tuyệt nhiên là hoa lệ, Hoa dẫu đẹp thì lệ vẫn tuôn rơi. Sài Gòn có tiếng rao à ơi, Nghe thương sao cho những mảnh đời nhỏ. Sài Gòn phố xá đêm rợp sáng, Xa hoa, nhộn nhịp phút người đắm say. Sài Gòn trong tôi màu nắng tắt, Đẹp đến nao lòng, đẹp đến vụn vỡ. Sài Gòn tôi yêu cạn đáy lòng, Có kỉ niệm tôi và cả hình anh. Sài Gòn lưu giữ chiến công ấy, Chút tàn nhẫn, trộm giấu người tôi thương. Sài Gòn anh nằm giữa đất trời, Máu đỏ tươi nhuộm sẫm cả nền xanh. Sài Gòn trẻ lắm, vẫn nơi đây, Anh vẫn còn trẻ mà anh đâu rồi?
Đăng trên @thobuon ngày 21/04/2021