Thương em quá nửa chặng đường
Kền
Nắng mới sớm lên thôi ⠀ Tôi giật mình tỉnh giấc⠀ Nghe tin em đi mất⠀ Ngỡ ngàng nước mắt rơi⠀ ⠀ Em là bạn của tôi⠀ Ánh dương phủ lớp áo⠀ Tinh khôi ôm em vào⠀ Nhớ lại lòng nôn nao ⠀ ⠀ Em mệt mỏi từ chiều⠀ Tôi đau đầu suy nghĩ⠀ Giờ biết làm sao đây⠀ Cho thời gian ngừng nghỉ⠀ ⠀ Em ra đi thật rồi⠀ Trong đêm lạnh mùa hạ⠀ Nửa đời thôi chắp vá⠀ Lớp áo thấm ngàn hoa⠀ ⠀ Tiễn em tới đây thôi⠀ Mong kiếp sau gặp lại⠀ Xin đừng làm cỏ dại⠀ Hay làm đoá hoa phai⠀ ⠀ Mong hãy như ánh mai⠀ Trên vòm trời xanh ngắt⠀ Tôi đưa tay che mắt⠀ Cảm nhận được vuốt ve⠀ ⠀ Em đừng trách mùa hè⠀ Sao cơn mưa thấm lạnh⠀ Mà em cứ trách anh⠀ Sao để em hiu quạnh⠀ ⠀ Cảm ơn em đã đến⠀ Dù nhẹ bước mong manh⠀ Nhưng em đã để lại⠀ Một khoảng trời trong anh.
Đăng trên @thobuon ngày 08/05/2020