Tiễn
Nguyệt Anh
Tẩm cung vắng lặng không dáng người Thưởng trăng đêm nay ta với ta Hồi ức là gió chợt thổi về Nên không, hoài niệm, há được gì?
Tích xưa về người, chàng thiếu niên Cưỡi gió đạp mây, bay khắp chốn Mang cả phong lưu rải nhân thế Và những ước hẹn, có kẻ tin.
Nàng là tinh tú, là vĩnh hằng Mắt đắng lệ tuôn, thật vậy sao? Nâng chén rượu độc tiễn thệ ước Chấp ni ệm hằn sâu, chẳng vãn hồi.
Đăng trên @thobuon ngày 07/08/2020