Tình không tên
Nguyễn Bảo
Tình yêu cứ thế bồng bềnh trôi Mây bay cuốn lá dạo mấy hồi Tôi ngồi, em đứng, thẩn thơ Bơ vơ, mắt biếc, đứng ngồi, không yên.
Ôi chim bay đi, bay mãi Dải buồn thâm tím tận trời mây Để mặc lá chiếc xanh thoai thoải Loang lổ vết úa, còn gì đây?
Em ơi nỗi buồn không gọi tên Đến khi nắng nhạt mưa đã tạnh Con đường lấp lánh thuở mưa phùn Còn lại gì đâu, chỉ mình ên.
Nỗi buồn đó, cùng anh đi suốt miền phố nhỏ Nơi cánh diều, mãi lưu dấu vết chân Tho Nơi mặt trời, chăng vẫn đang ngủ đó Tình ca nào, chăng vẫn lận chiêu trò.
Đăng trên @thobuon ngày 24/04/2020