Trầm
Ngọc Tâm
Mắt hồ đền thiêng Giếng thanh trong Nàng ghé đến thắp nén linh hương Rồi ra đi như khói, để lại mùi trầm. Gã nghèo bệnh tật, hốc mắt sâu, bàn tay không đủ với lấy.. Tiếc chút hương còn vươn lại. Vật vã hơn, hương trầm giết gã bệnh tật, thật chầm chậm. Không nắm được mùi hương nàng, gã vẽ lại. Làn khói nhoè nhoẹt từ những vệt màu xám nh ầy nhụa trên palette. Gã đem tấm toang vứt xuống giếng Giếng đền thiêng.
Đăng trên @thobuon ngày 23/01/2021