Trăng
An Mi
Em chôn mình trong ánh trăng ngờ vực Tự vờn đuổi với niềm ảo mộng về anh Người ngắm trăng nói em nên rời khỏi Còn đợi gì nữa? Sắp phải xa nhau rồi...
Nhanh lên! Trước khi chiều buông xuống Em không thể thấy anh, không thể hiểu Nhanh lên! Sao ta không thể làm gì khác? Sao cứ để trăng em một nỗi u hoài?
Sài Gòn, 30/08/2020, 3:50 AM
Đăng trên @thobuon ngày 30/08/2020