Tự tình
Lương Minh Ngọc Ánh
Em vẫn biết chúng mình không duyên nợ⠀ ⠀ Đêm trăng tàn dang dở cuộc tình đau⠀ Mộng ngày xưa như nước chảy qua cầu⠀ ⠀ Cơn sóng giữ vùi cát sâu đáy biển⠀ Lòng đau nhói lệ rơi chiều tiễn biệt⠀ ⠀ Kỉ niệm buồn từng chuyện cũ trôi qua⠀ Dẫu trong tim hình bóng ấy chưa nhòa⠀ ⠀ Gạt nước mắt tháng ngày qua cay đắng⠀ Anh nào biết ân tình em sâu nặng⠀ ⠀ Bởi em buồn chỉ thinh lặng mà thôi⠀ Tự dối lòng trái tim hóa mồ côi⠀ ⠀ Rồi gục ngã giữa đôi dòng lệ đổ⠀ Em lê bước chân buồn về cuối phố⠀ ⠀ Cành hoa vàng mấy độ đã tàn bông⠀ Con đường xưa kỉ niệm phủ rêu phong⠀ ⠀ Mưa rơi rớt nghe lòng đau tan vỡ⠀ Thầm an ủi thôi từ đây đừng nhớ⠀ Gửi u buồn hoang hoải với vần thơ⠀
Đăng trên @thobuon ngày 12/08/2020