Váy trắng

Uyên

Tôi khóc, nàng đừng đi Nhưng nàng không dừng bước Nàng cười, "Em hạnh phúc" Vì đời này có tôi

Nàng mang chiếc váy trắng Tôi trong bộ vest đen Hẹn nhau vào hôn lễ Tôi đợi, chẳng thấy nàng

Bóng tôi dài trên cát Vạn vật đều đứng yên Tôi nhìn nàng ngã xuống Thế giới như chẳng còn

Tôi ôm nàng da diết Lần cuối được bên nhau Không nói lời từ biệt Chỉ tặng nhau nụ cười

Nàng thề non hẹn biển Nơi chuyển kiếp luân hồi Gặp lại nhau lần nữa Nàng sẽ lại yêu tôi

Giờ trả nhau duyên nợ Dang dở cõi đời trần Khóc cho người hẹn ước Khóc cho người ra đi...

Đăng trên @thobuon ngày 06/08/2021